Argentina cần một phép màu và họ đã có nó. Người mang đến là Lionel Messi, hay Thiên Chúa - như bây giờ 44 triệu người dân xứ Tango gọi anh. Vào đêm thứ ba, ban nhạc Ireland U2 có...
Argentina cần một phép màu và họ đã có nó. Người mang đến là Lionel Messi, hay Thiên Chúa - như bây giờ 44 triệu người dân xứ Tango gọi anh. Vào đêm thứ ba, ban nhạc Ireland U2 có buổi biểu diễn ở La Plata, một phần của chuyến lưu diễn thứ 4 tới Argentina. Cùng thời điểm, ở một nơi cách xa 4 ngàn cây số, 11 chàng trai Albiceleste chơi trận đấu quan trọng nhất đời mình. Cả đất nước xứ Tango run rẩy. U2 đã quyết định lùi lại buổi biểu diễn hơn một tiếng, đồng thời trưng dụng màn hình lớn để 42 ngàn khán giả ngồi chật kín sân vận động Unico có thể dõi theo những bước chân của Lionel Messi cùng đồng đội. Đầu tiên là lo âu, sợ hãi, rồi chuyển sang sung sướng và cuối cùng là vỡ òa mọi cảm xúc. Trong một đêm lạnh lẽo ở Quito, Argentina đã bị nhét vào cỗ quan tài. Và độ cao 2.850 m so với mực nước biển những tưởng sẽ là nơi chôn vùi niềm kiêu hãnh Albiceleste. Nhưng Messi hiện lên với ánh sáng chói lòa, đánh đuổi thần Chết và hà hơi thổi vào sự sống. Khung cảnh rùng rợn tạo nên ở Ecuador té ra lại dành để tôn vinh Messi. Đó là “đỉnh cao của Thiên Chúa”, theo mô tả từ tờ Ole của Argentina. Tại Unico, Bono cũng bị cảm nhiễm niềm vui vô bờ bến cùng cảm giác về một sự hồi sinh của người Argentina. “Cảm ơn Messi, và Chúa là có thật”, anh nói. Sau đó, tất cả có thể thưởng thức những bản hit Sunday Bloody Sunday, Bad, Pride và New Year’s Day. Những năm qua Albiceleste trải qua không ít trận đánh lớn. Nhưng đây có thể coi là 90 phút gay cấn nhất lịch sử của họ, khi bị đẩy vào bờ vực của bi kịch thảm khốc, của nỗi ô nhục, địa ngục đẫm máu và cả cái chết. Cảm giác trốn thoát khỏi những điều tồi tệ và trở lại thế giới thật không tệ. Đó là lúc để 44 triệu dân sinh sống ở phía nam dãy núi Andes ưỡn ngực một lần nữa và nói: “World Cup không thể thiếu Argentina”. Phải. Thật buồn nếu như ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh lại thiếu vắng đội tuyển từng 4 lần vào chung kết và vô địch 2 trong số đó. Nhưng cũng phải thành thật rằng, cách mà Albiceleste tới Nga còn lâu mới xứng đáng với quá khứ oai vệ của họ. Quá xấu hổ với một đất nước sản sinh ra vô số ngôi sao tấn công thượng thặng lại ghi được vỏn vẹn 19 bàn thắng trong suốt chiến dịch vòng loại, chỉ nhiều hơn duy nhất một đội là Bolivia. Họ cũng là một tập thể hỗn độn bao gồm hàng phòng ngự dễ tổn thương (như Ecuador đã chứng minh ngay ở giây thứ 38), tuyến giữa thiếu sáng tạo và dàn tấn công không sắc bén. Thứ duy nhất để lý giải cho sự có mặt của họ tại Nga là Messi. Trước nguy cơ bỏ lỡ World Cup - có thể là cuối cùng trong sự nghiệp, sự giận dữ của thiên tài 30 tuổi đã tạo ra phép màu. Argentina chỉ đơn giản là bước theo ánh sáng của La Pulga. Tuy nhiên, điều kỳ diệu sẽ không kéo dài mãi. Vào một lúc nào đó Messi phải mệt mỏi, như trước Peru, Venezuela hay Uruguay mới đây. Đội quân của Jorge Sampaoli cần học cách sống trên đôi chân của chính mình, thay vì nép mình dưới cái bóng vĩ đại của Dios, hay Thiên Chúa, chính xác hơn là Messi.3 cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất lịch sử vòng loại World Cup khu vực Nam Mỹ.
“Tôi sẽ bắt đầu lại. Có lẽ vào thời gian này. Có lẽ vào tối nay…”, Bono của U2 gào thét bài New Year’s Day trong đêm đầy phấn khích ở Unico. Argentina cũng nên như thế. Họ cần bắt đầu lại, ngay bây giờ, sau khi vừa trở về từ cõi chết. Với hat-trick thứ 44 trong sự nghiệp, Messi đồng thời trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất lịch sử vòng loại World Cup khu vực Nam Mỹ với 21 bàn, cùng Luis Suarez của Uruguay. Thành tích này gồm 7 bàn ở chiến dịch vòng loại World Cup 2018, 10 bàn vòng loại 2014 và 4 bàn vòng loại 2006.news zing